Sau nhiều lần trò chuyện, thấy V điển trai lại hiền lành, ông Huệ đã có ý ưng bụng muốn tác duyên sánh đôi cùng con gái. Ông nói với vợ, ghép V với con gái đầu lòng, mong hai trẻ sớm thành đôi lứa.
Thế nhưng, ông Huệ không thể ngờ, sau thời gian V "cưa đổ" cô con gái thì cũng là lúc trong điện thoại của vợ ông xuất hiện những tin nhắn tình tứ. Chủ nhân của những tin nhắn này, không ai khác, chính là chàng rể tương lai. Chuyện vỡ lở, ông Huệ sốc nặng, đành viết đơn ly dị. Cô con gái ông thì nước mắt lưng tròng, không tin nổi vào những điều đang xảy ra...
Tán cả con lẫn... mẹ
Nghi án con rể tương lai cưa cẩm mẹ vợ xảy ra tại huyện Châu Thành (tỉnh Đồng Tháp) một thời khiến người dân nơi đây bàn tán xôn xao. Người ta trách cứ cậu thanh niên đa tình bao nhiêu thì thương cho bản tính thật thà đến khờ dại của ông Huệ bấy nhiêu. Bởi vì quá tin người mà ông mất vợ, con gái mất chồng tương lai, gia đình tan tác. Không những thế câu chuyện gia đình ông lại bị làng trên xóm dưới truyền tai nhau kể vanh vách, khiến ông "mất cả chì lẫn chài". Tình cảnh bi hài mà chúng tôi đang nói đến đã xảy ra với ông Lê Minh Huệ (SN 1969, huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp).
Nhắc lại câu chuyện dở khóc, dở cười của đời mình, ông Huệ vẫn còn nguyên vẹn nỗi bức xúc. Ông nói: " Thiệt tình, tôi không thể ngờ, người vợ bao nhiêu năm đầu ấp tay gối lại như vậy. Bà ấy chẳng những phản bội tôi mà còn cướp mất chồng tương lai của con gái nữa. Giờ đây, gia đình tôi tan nát cũng bởi sự xuất hiện của gã thanh niên có khuôn mặt điển trai thanh tú kia. Nhục nhã, xấu hổ lắm nhưng không kể ra làm bài học cho người đời thì tôi có tội".
Theo lời ông Huệ kể, trước đây tình cảm gia đình mình rất tốt, các con ngoan ngoãn, vợ chồng bảo ban nhau làm ăn. Dù đôi khi trong cuộc sống vợ chồng, con cái cũng có những mâu thuẫn nhỏ phát sinh nhưng gia đình ông vẫn luôn được mọi người đánh giá là hạnh phúc. Những tưởng mái ấm êm đềm ấy sẽ được bền lâu, nào ngờ một ngày nọ người thanh niên có tên Đ.M.V (SN 1988) xuất hiện. Ông Huệ bảo, V là người huyện Chợ Lách (tỉnh Bến Tre).
Ông Huệ trò chuyện với PV. Ảnh TG
Năm 2008, sau khi học xong Trung cấp, V xin vào làm tại cửa hàng bán đồ thủy sản cạnh nhà ông Huệ. V khá điển trai, dáng người cao ráo, ăn nói hoạt ngôn, rất lễ phép. Thấy cậu ta hiền lành, dễ mến nên gia đình ông Huệ ai nấy đều thương. Mỗi lần có cỗ tiệc, ông Huệ đều dành riêng hoặc kêu chàng thanh niên sang cùng chén tạc chén thù. Nhiều lần đứng bên vườn nhà nhìn sang bên kia cửa hàng, thấy chàng thanh niên chăm chỉ, ông lại ước ao sau này nó sẽ làm rể mình. Bởi, ông Huệ có cô con gái đang tuổi trăng tròn tên Lê Thúy K (SN 1989), cái tên đẹp như nét người vậy. Trai trong vùng mỗi đêm đến lại tụ tập đầy ngõ, mong "tán" bằng được thiếu nữ. Không hiểu sao, cô gái lại chẳng thích ai cho đến khi V đến. Nhiều lần, ông Huệ thấy chàng thanh niên hàng xóm liếc mắt đưa tình con gái ông và hình như K cũng e thẹn đáp lại. Đúng là "thiên thời, địa lợi, nhân hòa", ông Huệ bảo thầm với vợ là bà Nguyễn Thị Diệu H (SN 1968) rằng, chắc "cá đã cắn câu rồi". Tương lai chúng sẽ là một đôi đẹp, bà H mỉm cười gật đầu.
Nhiều lần, trong những lần trà dư tửu hậu, ông Huệ gật gù hứa sẽ gả con gái rượu cho V. Nhưng ông bảo, V phải có trách nhiệm là để con gái ông học hành xong xuôi rồi thích cưới xin lúc nào cũng được. Từ ngày được hứa, V tự coi mình là con rể ông, thường xuyên qua nhà "cha vợ", sinh hoạt như nhà của mình, bất kể lúc ông Huệ hay con gái ông đi vắng, chỉ có mỗi mình... mẹ vợ ở nhà. Cũng trong thời gian chờ con gái ông Huệ tốt nghiệp, V hay nói chuyện với bà H. V gọi bà bằng "mẹ", nghe cứ ngọt như mía lùi.
Nói về bi kịch cay đắng của gia đình, ông Huệ cho biết, cũng vì đặc thù công việc rồi cái bản tính dễ tin người, ông lỡ "nuôi ong tay áo". Ông vốn làm nghề tài xế xe tải, thường xuyên vắng nhà. Hằng ngày, ông đi từ tinh mơ, về lúc trời chập choạng. Ngoài chuyện xe cộ, rời ra ông lại chăm bẵm khu vườn cây, ao cá. Ông cứ đi biền biệt, về thấy vợ con yên ổn thì ông coi như không có chuyện gì. Dù vậy, ông được coi là người có trách nhiệm. Mong muốn con trẻ có tương lai sáng lạn, ông cố gắng làm lụng, dành dụm tiền bạc lo cho các con được ăn học đàng hoàng. Còn với vợ, ông Huệ lúc nào cũng hết lòng yêu thương, không để vợ phải làm bất cứ điều gì ngoài việc ở nhà chăm sóc cho người mẹ già đã tuổi 82. Nhưng theo ông Huệ, chính cái sự vô tư ấy đã vô tình hại ông. "Nếu tôi cảnh giác thì đâu có xảy ra cái chuyện đau lòng ấy", ông Huệ than thở.
Ông Huệ bảo, trước khi xảy ra chuyện, ông chẳng mảy may nghi ngờ sự thân thiết có phần hơi thái quá của V và vợ. Nhưng người xưa nói "cái kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra". Trong một lần vô tình, cô con gái thứ hai của ông bắt gặp những dòng tin nhắn tình tứ giữa mẹ và anh rể tương lai. Cô bé đã mang chuyện kể với chị mình. Dù rất sốc và thất vọng, Thúy K vẫn cố nhịn không muốn làm lớn chuyện, vì danh dự bản thân, cũng vì sợ cha không thể nào chịu được sự thật quá đau đớn. Chính vì vậy, K năm lần bảy lượt khuyên mẹ chấm dứt ngay mối quan hệ mờ ám. Thế nhưng, mẹ cô cho rằng đó là do người khác hiểu nhầm, giữa V và bà không có chuyện gì cả.
Khi tiếp xúc với người viết, cô bé (xin giấu tên, người phát hiện ra những tin nhắn của mẹ mình và V) kể: " Lần đó, em tình cờ bắt gặp trong máy mẹ có rất nhiều tin nhắn tình tứ với một số máy lạ. Nào là những lời bay bướm, xưng hô anh anh em em ngọt sớt. Không thể chịu nổi, em đã đem chuyện này nói với chị hai (Thúy K). Không thể ngờ rằng kẻ hằng ngày vẫn ngồi chung mâm, gọi cha mẹ vợ ngọt sớt lại làm chuyện ấy. Nhưng vì không muốn làm lớn chuyện, chị hai bảo em đừng vội nói với cha, để hai chị em lựa lời từ từ khuyên can mẹ. Khuyên mãi không được, chúng em hù bà rằng: "Nếu mẹ không chấm dứt con sẽ đem chuyện này nói với cha". Thế nhưng, mọi lời nói của chúng em hình như chẳng có chút tác dụng nào với mẹ. Sau những lần ấy, em còn bắt gặp hai người nắm tay tình tứ với nhau thường xuyên".
Muốn nối lại tình xưa mà không thành
Một thỏa thuận giữa ông Huệ và vợ cũ trước thời điểm ly hôn. Ảnh TG
Theo ông Huệ cho biết, một ngày nọ, bà H đi chợ bỏ quên điện thoại ở nhà thì bất ngờ có số máy lạ gọi vào. Cô con gái thứ đã bắt máy. Đúng lúc đó, ông Huệ đi nhậu về, dù hơi men nhưng ông vẫn rõ mồn một cuộc đàm thoại đó, giọng điệu con gái ông có vẻ khác lạ: " Chú là ai, đừng có gọi vào số điện thoại của mẹ tôi nữa. Mẹ tôi đã có chồng, có con rồi, hãy để cho mẹ tôi yên, đừng làm phiền bà ấy nữa. Cha tôi mà biết được chuyện này thì chú không có yên thân đâu đấy". Nghe qua mấy lời của con gái, linh tính mách bảo ông Huệ có chuyện gì đó mờ ám liên quan đến vợ. Ông Huệ gặng hỏi mãi cô con gái mới chịu nói thiệt. Khi nghe con gái nói, ông Huệ như chết lặng, trời đất như đổ sụp trước mặt. Ông nén nhịn chờ vợ đi chợ về để hỏi cho ra lẽ.
Thế nhưng khi vợ về, ông yêu cầu vợ giải thích những tin nhắn và cuộc điện thoại "lạ" thì bị vợ mắng như tát nước vào mặt. Bà H không những phủ nhận mối quan hệ lén lút này mà còn nói ông Huệ không có quyền gì xen vào chuyện của bà, không được đụng tới quyền riêng tư của bà, ai cũng có khoảng trời riêng... Không được một lời giải thích lại nghe toàn những câu thách thức của vợ, quá nóng giận, ông Huệ vung tay đập nát chiếc điện thoại của vợ, đồng thời tát thêm hai bạt tai.
Sau khi bị chồng "tặng" hai cái tát, bà H đã trình báo công an xã, tố cáo rằng mình bị chồng bạo hành dã man. Theo lời ông Huệ thì ngay ngày hôm ấy, bà H đã gom sạch quần áo, tiền vàng trở về nhà cha mẹ đẻ. Về phần V, khi thấy mọi chuyện trở nên ầm ĩ đã vơ vén quần áo rồi biến mất. Sau chuyện ấy, ngôi nhà hạnh phúc của ông Huệ phủ bóng mây bi kịch. Làng trên xóm dưới ai nấy đều biết câu chuyện động trời này.
Nhưng khi cơn giận qua đi, ông Huệ nghĩ, vợ chồng hơn hai chục năm, không tình cũng còn nghĩa, các con còn thơ dại cần có mẹ chăm sóc. Ông Huệ đã ba lần hạ cố sang nhà mẹ vợ khuyên nhủ và mong bà H trở về. Thế nhưng, người bà H quyết ly hôn, không chịu về lại mái nhà xưa. Ông đành bất lực lủi thủi bỏ về. Ông Huệ đau khổ tâm sự: " Tôi cũng không bắt gặp bà ấy tình tứ với người khác tại trận, tất cả mọi chuyện đều do các con tôi mách lại. Sau cái ngày bà ấy gom quần áo, tiền vàng về nhà cha mẹ đẻ, tôi đã nghĩ thông suốt và quyết định sang nhà mẹ vợ đón bà ấy về đoàn tụ gia đình. Cũng bởi nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng hơn hai chục năm, rồi tương lai con trẻ. Để sau này, khi dựng vợ gả chồng cho các con, chúng nó không phải xấu hổ khi bên sui gia hỏi về mẹ chúng. Nhưng bà ấy một mực không chịu và chỉ muốn ly hôn, đòi chia tài sản". Đến nước này, ông Huệ cũng không còn sự lựa chọn nào là ly hôn.
Từ ngày vỡ chuyện, bi kịch ập đến gia đình, con gái ông vì buồn tủi đã bỏ nhà đi khiến ông Huệ vô cùng đau khổ. Chưa dừng lại ở đó, người vợ cũ còn quyết tâm đòi quyền thừa hưởng phần đất riêng của ông Huệ. Suốt 6 năm dài, ông Huệ phải đi hầu rất nhiều phiên tòa chỉ để giành lại công lý. Ông Huệ không bao giờ quên cái khoảnh khắc phũ phàng năm xưa. Ảnh TG. 6 năm ngược theo kiện Sau khi bỏ về nhà cha mẹ đẻ, bà H một mực đưa đơn đòi ly dị với lý do, chồng mình là người cộc cằn, thô lỗ. Bà còn tố, ông Huệ thường xuyên thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với vợ, dẫn đến tình cảm vợ chồng rạn nứt. Không những thế, bà một mực đòi phân chia tài sản riêng của chồng. Trong khi đó, trách nhiệm với những đứa con chung thì bà H lại không hề nhắc đến. Nhiều lần nghĩ thương các con còn nhỏ dại, cần có mẹ để chăm sóc, ông bỏ qua hết lỗi lầm của vợ mong bà quay trở về tổ ấm xưa nhưng cũng không chuyển ý được vợ.Ông Huệ càng khổ tâm hơn, khi cô con gái lớn của ông vì quá đau buồn chuyện tình cảm, gia đình tan nát đã bỏ nhà ra đi suốt mấy tháng trời. Vất vả lắm, ông mới tìm được cô trở về. Trong khi đó, hai người con nhỏ của ông thường xuyên ủ rũ đòi mẹ. Đôi mắt ông trở nên ngầu đỏ khi kể về những câu hỏi vô tư của con trai út mình: "Nhiều lần nghe con trai tâm sự, tôi cảm thấy đau lắm. Nó bảo mẹ bỏ nó thiệt rồi. Mẹ đi mà không một lần về thăm con. Mẹ không thương con nữa. Mẹ đã có chồng mới rồi. Có lần, con đòi sang ngủ với mẹ nhưng bà nhất quyết từ chối, còn đuổi con về nữa".Chưa dừng lại ở đó, ông Huệ còn phải bao phen vất vả ngược xuôi đi hầu tòa chỉ vì vợ đòi phân chia tài sản. Một điều vô lý là phần đất bà H đòi phân chia lại không thuộc sở hữu của ông Huệ. Ông Huệ kể: "Đất ấy là của người cháu của tôi, gửi lại nhờ chúng tôi canh tác để đi định cư ở nước ngoài. Tôi thấy vô lý nên đã nhiều lần đến nói chuyện thiệt hơn. Tôi bảo bà ấy đừng giành, giành cũng chẳng được đâu bởi đó là đất thuộc quyền sở hữu của cháu mà cũng là người gia đình mình mang ơn. Hãy để đất đó để tôi canh tác, lấy tiền nuôi các con". Thế nhưng, bà H vẫn nhất quyết không nghe mà còn đâm đơn kiện thẳng lên Tòa án nhân dân Tối cao. Thế là, ông Huệ phải đành phải ngược xuôi khắp nơi, dự không biết bao nhiêu phiên tòa, chỉ để chứng minh những yêu cầu của vợ đưa ra là điều vô lý, thiếu căn cứ. Cuối cùng, ông Huệ đã tìm ra chứng cứ chứng minh được phần đất ông đang canh tác không phải là phần tài sản sở hữu chung với bà H nên không thể chia đôi. Đồng thời, các con ông cũng đã đứng về phía ông, ký vào bản tường trình về toàn bộ số tài sản mà bà đã mang theo trước khi ra đi. Đoạn kết có hậu Ông Huệ cho biết, đoạn đời bi kịch nhất đã đi qua. Hiện, các con ông đã trưởng thành, đã nhận thức được những xích mích mẹ và cha. Chúng đã phân biệt được đâu là đúng, đâu là sai, ông không còn phải canh cánh nỗi lo mặc cảm của con cái. Rồi điều may mắn đã tới. Thấy ông Huệ hiền lành, thân gà trống nuôi con, nhiều người thương tình mai mối cho ông chắp nối với người phụ nữ trong vùng. Lần đầu gặp mặt, ông thấy người phụ nữ kia hiền lành, tính tình nết na, cũng bởi chữ hiếu nên chưa chịu lấy chồng. Bởi vậy, ông về nhà bàn bạc cùng mẹ già mang trầu cau đến nhà hỏi rước người ấy về làm vợ. Sau khi nghe ông thiệt tình kể đầu đuôi về mọi chuyện xảy ra với gia đình, phía bên nhà gái cũng không làm khó dễ gì mà cho cả hai tổ chức đám cưới.Nói về tổ ấm mới của mình ông Huệ tâm sự: "Chắc trời thương tình trước cảnh thân tôi một mình nuôi mẹ già cùng các con, thế nên xui khiến cho tôi gặp người vợ sau. Khi đến với tôi, bà ấy vẫn còn là con gái chưa qua đò. Có bà ấy về chăm sóc mẹ già, lo lắng cho các con, tôi rất an tâm. Giờ đây, gia đình tôi hạnh phúc lắm, bởi với mẹ chồng, bà ấy luôn làm tròn bổn phận của một người con dâu. Con riêng của tôi, bà ấy xem như con ruột. Tôi cũng mừng khi các con tôi cũng thương yêu kính trọng bà ấy như mẹ ruột. Chúng nó giờ cũng đã lớn, cũng nhận thức được nhiều điều. Tôi rất vui khi nhìn thấy các con mình trở nên ngoan ngoãn chăm lo học hành".Những năm tháng sóng gió đã đi qua, giờ đây ông Huệ đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Cuộc sống của ông có người đỡ đần, các con đã khôn lớn, biết chăm lo học hành. Người vợ cũ của ông cũng đã tìm được cho mình một gia đình mới. Mọi chuyện không hay giờ đã là quá khứ... |
No comments:
Post a Comment