(Họa bài”Cái bật lửa”của Kim Liên)
Máy nhà em đã hết ga
Đá còn quẹt mãi chẳng ra lửa hồng
Lựa chiều em cũng kỳ công
Vừa quẹt vừa giữ cũng không được gì!
Máy anh Tuân tốt cực kỳ
Muốn sang mượn chút phòng khi nhỡ hàng
Nhưng mà chỉ dám nuốt khan
Sợ Thu nhìn thấy cô nàng lại…cơn!
Thôi đành cố nhịn vẫn hơn
Tuân mời em chỉ ghi ơn và cười?
Trăm năm bực cái sự đời
Đói mà chịu nhịn Tuân ơi!Hiểu mình?(!)
Nhân Hưng,ngày 13-8-2012
(Sửa chữa,ngày 16-4-201)
Tạ Anh Ngôi
PHỤ CHÉP BÀI:”CÁI BẬT LỬA”
Rõ ràng bật lửa còn ga
Bật dăm bảy cái chẳng ra lửa hồng
Xoong nồi chờ đợi mất công
Vứt đi thì tiếc để không ích gì
Xin lửa hàng xóm cũng kỳ
Sợ người kiêng kỵ sợ khi ế hàng
Mỳ tôm chẳng lẽ ăn khan?
Đi ăn phở tái sợ chàng lại cơn!
Êm nhà nhịn đói thì hơn
Hàng xóm mời chỉ cám ơn rồi cười!
Ai sinh ra cái thói đời
Cá treo mèo nhịn trời ơi!Bực mình(!)
Trần Thị Ki Liên
No comments:
Post a Comment